Tập nhật kí được viết tại khách sạn Đạt Ngọc Một khách sạn gần biển tại Mũi Né. Cảm ơn khách sạn Đạt Ngọc đã hỗ trợ cho tôi được viết về cảm nhận này lên trang của khách sạn.
Nhật kí 03/07/2020 Mũi Né ngày hè
“Mũi Né ơi tôi tới rồi nè”, trên đường đi tôi liên tục nói câu đó chắc củng hơn chục lần kể từ khi xuất phát từ Hà Tĩnh. Một nơi mà tôi đã từng khao khát được đến. Đó là một ước mơ dài trong suốt thời thơ ấu của tôi. Ngày đó tôi biết tới Mũi Né là lúc tôi được 8 tuổi, khi tình cờ tôi đọc được bài báo “nhìn từ Phan Thiết” năm 1995 tôi biết tới nhật thực và mảnh đất đầy thơ mộng này, vậy mà sự khao khát ước ao của tuổi thơ để tới lúc 30 tuổi tôi mới thực hiện đươc.
Khi xe vừa chạy tới vòng xoay phía bắc thành phố Phan Thiết cũng là lúc tôi tỉnh dậy lúc đó khoảng 6h sáng. “Mới 6h thôi sao nắng dữ vậy anh” anh bảo “Phan thiết là vậy đó chú em”. Tôi mừng rỡ và tỉnh giấc ngay. Quả là không sai mà, đúng như trong suy nghĩ thời thơ ấu của tôi rồi. Tôi ngồi dậy nhìn ra cửa sổ của xe nhưng ánh nắng chiếu song song với mặt đất làm tôi chói mắt mà không thấy cái gì ở phía trước nữa.
Chúng tôi ghé lại Đồi Dương ăn sáng uống cafe xong rồi hỏi đường vào Mũi Né, nghe người dân ở đây bảo còn khoảng 20km nữa là tới thế mà lòng tôi vẫn nao nao bồn chồn dẫu rằng tôi đã đi khắp nước trong nước ngoài chứ ít gì.
Dọc con đường từ tp. Phan Thiết chạy ra mũi né tôi mở cửa xe cảm nhận được vị nồng nhẹ của gió biển, ngắm những hàng dừa sừng sững cao vút lắc mình theo gió, hai bên đường thì những resort -nhà hàng, khách sạn dày đặc toát lên vẻ đẹp vừa cổ kính vừa sang trọng. Những bức tranh lúc nhỏ hiện lên chính là các gánh hàng rong dọc con đường nguyễn đình chiểu tấp nập người mua, nhộn nhịp đẹp một góc trời.
Nhìn thấy mũi né cũng chính là lúc mặt trời lên qua mái nhà mà tôi ngồi trong xe thấy len qua những tàu dừa. Khi đặt chân xuống khỏi chiếc xe hơi mới là lúc tôi thấy thật sự hạnh phúc, cả một vùng đất cả một vùng trời cả một vùng biển tôi đã từng khao khát biết bao cả một thời gian dài đằng đẵng chỉ vì công việc bận rộn mà tôi đã lãng quên đi niềm ước mơ đó. Chính lúc đó tôi mới thấy mình đã làm trọn lời hứa với bản thân. Tôi còn nghĩ rằng quả đúng là mơ thật, sao mà mũi né nó dẹp đến thế nó hùng vĩ đến thế đúng như những gì tôi đọc được từ 25 năm trước và còn đẹp hơn thế nữa, đẹp hơn là mơ nữa.
Chúng tôi men tìm những khách sạn gần biển tại Mũi Né để nghỉ ngơi sau 1 ngày đêm chạy xe đường dài, thật may mắn chúng tôi tìm được Khác sạn Đạt Ngọc khách sạn có đầy dủ tiện nghi mà giá cả lại hợp lý rất phù hợp cho những du khách như chúng tôi.
Khi chúng tôi nghỉ ngơi xong cũng là lúc xế chiều sau khi ánh nắng đã dịu bớt cái oi ả của ngày hè thì tôi và gia đình cùng nhau tiến ra biển tắm và hòa mình trong làn nước biển trong xanh, những con sóng dập dình đầu bạc ào ạt xô vào bờ từng đợt kèm theo đó là những cơn gió vi vu và những bãi cát vàng mịn tưởng chừng như phẳng lỳ xa tít ôm trọn hàng dừa “rũ” in bóng trên bãi cát tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp do mẹ thiên nhiên mang đến, mà chỉ có tại biển Mũi Né.
Buổi tối, sau khi đã thưởng thức những món ăn đặc sản của vùng biển mũi né, chúng tôi lại cùng nhau ra đàn hát ngắm trăng nghe tiếng sóng rì rào đốt lửa trại và nô đùa trên bãi biển lộng gió. Tất cả gia đình chúng tôi đều hòa chung trong tiếng cười giòn tan giữa mênh mông đất trời vùng biển. Sau một ngày hết sức là vui vẻ chúng tôi trở về khách sạn nghỉ ngơi và cảm nhận về những gì ngày hôm đó đạt được.
Buổi sáng cũng như những du khách khác chúng tôi dậy sớm và đi dạo bờ biển để tận hưởng bầu không khí trong lành và đón chòa bình minh trên biển. Tôi đã từng tượng tượng về Mũi Né về cảnh mặt trời mọc trên biển thế nhưng bây giờ tôi mới cảm nhận được chưa bao giờ tôi thấy đẹp như lúc này đây, mặt trời như một quả cầu lửa đỏ máu nhô lên và phô diễn những tia sáng đầu tiên của mình trên mặt biển dịu êm hiền hòa xô từng con sóng ập vào bờ cát ướt đẫm sương đêm.
Cứa tiếp diễn như thế chúng tôi chơi hết trò này tới trò kia ăn hết chỗ này tới chỗ kia cho tới ngày thứ 5 chúng tôi mới bắt đầu ra về , trên đường về thấy rất vui nhưng khi bắt đầu ra khỏi đất phan thiết thấy mọi người mặt có chút trầm mặc vì lưu luyến, bởi cuộc sống ở đây người dân ở đây như một cuộc sống lý tưởng trong mơ vậy.
Nếu ai đó chưa từng về với biển Mũi Né hãy thử một lần đi nhé, hãy cảm nhận và thưởng thức để không bỏ lỡ cảm giác thăng hoa khi đến với mảnh đất này.
Cảm ơn Khách sạn gần biển tại Mũi Né Đạt Ngọc một lần nữa đã cho tôi lưu giữ những khoảnh khắc nhửng kỉ niệm, những ước muốn này.